宋代:王遂
题tí顺shùn宁níng壁bì--王wáng遂suì
养yǎng得dé翔xiáng鸾luán舞wǔ凤fèng枝zhī,,不bù知zhī雨yǔ露lù几jǐ含hán滋zī。。
但dàn同tóng栎lì社shè长zhǎng无wú用yòng,,留liú作zuò明míng堂táng柱zhù石shí姿zī。。
上一首:王遂《题顺宁窗》
下一首:王遂《题顺宁庵》
唐代·王遂的简介
王遂,字【zì】去非,一字颖叔,枢密副使王韶之玄孙【sūn】,后为镇江【jiāng】府金【jīn】坛人,宋代名臣。 嘉【jiā】泰【tài】二年进【jìn】士,调【diào】富阳主簿,历官【guān】差干办诸司审计司【sī】。绍定三年【nián】,知邵武军兼福建招【zhāo】捕司参议官。后任【rèn】工部【bù】尚书。